Trân trọng giới thiệu thơ mới sáng tác của Hà Thuỵ Như.
Ảnh minh hoạ: Sông Lô.do tác giả cung cấp.
CHIỀU BÊN SÔNG
Theo hoàng hôn anh về lại bến sông
Gặp sương thu đang ngượng ngùng cùng khói sóng
Lũ đang về, sông lại sâu , lại rộng
Cuốn đi tanh tưởi tự đôi bờ
''Dòng sông Lô trôi , dòng sông Lô trôi '' *
Anh như được phiêu du cùng câu hát
Sóng trường ca dào dạt
Nuôi tình yêu muôn đời
Ngôi nhà ta giặc đốt tả tơi
Giờ dựng lại trên nền đất cũ
Những chiếc cột năm nào cháy dở
Như vết sẹo của thời gian còn đến tận bây giờ
Ông cha ta chắc cũng bất ngờ
Khi thiên hạ đua nhau ra đầu đường xó chợ
Bến sông vắng người ra, giờ đã lở
Cũng chẳng còn ai ra gánh nước chiều chiều
Nhưng vẫn còn nguyên vẹn một tình yêu
Để thương nhớ về làng với nước
Để cho người đi xuôi về ngược
Nhớ dừng chân về lại bến sông này
Chiều bên sông bờ đông nhớ bờ tây
Ở làng Chanh giờ này em có thấy
Một làn gió anh gửi về bên ấy
Trong sương thu bảng lảng cuối trời chiều.
H-T-N
27/8/2020
---------------
* lời Trường ca sông Lô của Văn Cao
{{item.Body}}
{{item.Title}} - {{item.CreatedDate}} |
{{sitem.Title}} - {{sitem.CreatedDate}}
Viết bình luận
Bạn đọc vui lòng gõ chữ có dấu, góp ý có tính văn hóa, xây dựng và chịu trách nhiệm về ý kiến của mình. Nội dung góp ý của bạn đọc được đăng tải là do Ban Biên tập tôn trọng dư luận xã hội, nhưng đó không phải là quan điểm của Tạp chí điện tử Văn hiến Việt Nam.