Trân trọng giới thiệu thơ mới sáng tác của Hà Tuấn Ngọc
SẮNG RA CHỢT THẤY
Một người ra đi về miền mây trắng
Một người vừa rời cõi tạm
Một người mới ra đời
Một dòng sông sắp qua đời
Một dân tộc ít người
Một lý tưởng điên rồ sắp chết
Một đống rác đang lên cao ngất
Một tiếng chim gù , một tia nắng nhạt
Cho ta hay cõi tạm vẫn còn
Cỏ dưới cánh đồng chữ nghĩa vẫn xanh non
Những con bò đứng trên bờ nhịn đói
Đò không lái, người khan cổ gọi
Sông sâu ai dám liều mình
Sân đình không còn trúc xinh
Cũng không còn ai đứng
Những đền đài vừa dựng
Không khói hương bảng lảng trời chiều
Những tường thành sụt lún liêu xiêu
Ăn quẩn cối xay gà què lê bước
Nước mắt chảy xuôi , dòng sông chảy ngược
Đưa em đi đến vô cùng
Đất dưới chân hình như vừa rung
Như nhắc ta nhẹ nhàng dừng bước
Hình như có dáng ai tha thướt
Đem theo nỗi nhớ về trời.
H-T-N
19-7-2019
{{item.Body}}
{{item.Title}} - {{item.CreatedDate}} |
{{sitem.Title}} - {{sitem.CreatedDate}}
Viết bình luận
Bạn đọc vui lòng gõ chữ có dấu, góp ý có tính văn hóa, xây dựng và chịu trách nhiệm về ý kiến của mình. Nội dung góp ý của bạn đọc được đăng tải là do Ban Biên tập tôn trọng dư luận xã hội, nhưng đó không phải là quan điểm của Tạp chí điện tử Văn hiến Việt Nam.