Trân trọng giới thiệu chùm thơ của Nông Thị Hưng (ảnh dưới).
Giấc mơ lấp lánh bên rừng
Giấu nhẹm vào góc khuất
Ta ôm giấc mơ của gió ngang đồi
Bàn chân không chạm
Cho nắng trải vàng núi non.
Ta mơ một giấc cỏn con
Đủcho gương mặt tròn xinh năm tháng
Khoác trên mình mùa màng tươi tốt
Tiếng chim tưng bừng xôn xao.
Nơi miền sâu ta chao
Hạt sương đôi mắt biếc
Gặp nhau tự thuở nào
Trái tim miền sơn cước.
Còn đây ánh trăng mật
Rọi từng trang đời nhau
Phập phồng đêm rạo rực
Tròn đầy một giấc mơ hoang.
Hạnh phúc không dối trá bao giờ
Thử một lần nhắm mắt
Bước vào đêm đen
Ta sẽ thấy một con đường trải đầy hoa cỏ
Viềnđá lấp lánh kim cương ta bướcvào mê cung kỷ niệm.
Đi qua núi
Đi qua ghềnh
Đi qua bồng bềnh mây trắng.
Thử một lần chìm trong đáy mắt
Hạt sương tan những ưu phiền
Cả đất trời rót vào tim trọn vẹn
Câu Sli như màu lá xanh ngời.
Cùng vượt qua thẳm sâu
Cho lòng mình an nhiên phía trước
Đê mánh lên ngàn sao thương nhớ
Khi ta chạm đến bóng mình.
Vầng sáng nhịp tim bà mẹ
Anh đi rồ idấurừng xưa gửi lại
Cánh lá còn thổn thức nhịp hành quân
Suối vẫn hát giai điệu ngầm của núi
Chim quẩnquanh hát mãi khúc mùa xuân.
Thư gử mẹ trên ngực vẫn còn nguyên
Lấplánh sương đêm ngôi sao còn thức
Ùavào lòng những tình thương rạo rực
Trái tim nghiêng lần nữa tròn đầy.
Gió đại ngàn viết tiếp những mạch cây
Gùi lên non núi thiêng cất giữ
Tình mẹ vẫn ngàyđêm sóng dậy
Ngàn trùng xa không giấu nổi vai gầy.
N-T-H
{{item.Body}}
{{item.Title}} - {{item.CreatedDate}} |
{{sitem.Title}} - {{sitem.CreatedDate}}
Viết bình luận
Bạn đọc vui lòng gõ chữ có dấu, góp ý có tính văn hóa, xây dựng và chịu trách nhiệm về ý kiến của mình. Nội dung góp ý của bạn đọc được đăng tải là do Ban Biên tập tôn trọng dư luận xã hội, nhưng đó không phải là quan điểm của Tạp chí điện tử Văn hiến Việt Nam.