Trân trọng giới thiệu thơ mới sáng tác của Hà Thuỵ Như.
Tác giả
CHUYỆN ĐÊM MƯA
Đêm nghe mưa quất vào mái tôn ràn rạt
Lại nhớ đàn ong sắt khi xưa trong chốn trận tiền
Những chàng trai vẫn cười ,giương lưỡi lê sáng quắc
Thanh thản xông lên như những thiên thần
Chuyện có kể không ai tin là thật
Đến nỗi ta cũng không hiểu nổi mình
Sao có thể lại anh hùng đến thế
Dù mười mươi biết mình có thể chết trước bình minh !?
Chẳng bao giờ ta mong có chiến tranh
Cũng chẳng quen ăn mày dĩ vãng
Chỉ vì "Nỗi buồn chiến tranh" * dai dẳng
Năm mươi năm vẫn chẳng buông tha
Đêm nay ta ấm êm dưới một mái nhà
Thì đồng đội đã tan vào lòng đất
Mưa vẫn quất vào mái tôn ràn rạt
Như bắn vào quá khứ vẫn không nguôi
Vẫn còn nguyên lời hứa hẹn trên môi
Nhưng chẳng ai tin vì năm nào cũng hứa
Mẹ không còn để mà tựa cửa
Những vọng phu cũng không thể tìm chồng
Chẳng ai nhớ mình là người có công
Cũng không còn ai đi đòi ưu đãi
Ta cũng chẳng bận tâm mình khôn hay là dại
Chỉ là nghe mưa mà liên tưởng lúc tàn đêm
Và ngủ vùi trong hạnh phúc mong manh
Tiếng sấm vọng vào như đại bác cầm canh ...
* Tiểu thuyết NBCT của Bảo Ninh
H-T-N
23h 5-8-2020
{{item.Body}}
{{item.Title}} - {{item.CreatedDate}} |
{{sitem.Title}} - {{sitem.CreatedDate}}
Viết bình luận
Bạn đọc vui lòng gõ chữ có dấu, góp ý có tính văn hóa, xây dựng và chịu trách nhiệm về ý kiến của mình. Nội dung góp ý của bạn đọc được đăng tải là do Ban Biên tập tôn trọng dư luận xã hội, nhưng đó không phải là quan điểm của Tạp chí điện tử Văn hiến Việt Nam.