Trân trọng giới thiệu thơ mới sáng tác của Hà Thuỵ Như.
Ảnh minh hoạ do tác giả tuyển chọn. Nguồn: Internet.
NHƯ LÀ KÝ ỨC
Thu đi rồi sao mưa còn thánh thót
Xa nhau rồi sao em vẫn hằng mong ?
Người tu hành sắc sắc, không không
Sao tâm tưởng vẫn nhuốm màu tục lụy ?
Một trăm năm không còn là thế kỷ
Chỉ là hàng mi em rợp bóng hồ thu
Chỉ mong manh một khúc hát ru
Chỉ là tiếng sáo diều chợt tắt
Chỉ là một câu thơ đắng đót
Về bể dâu , vật đổi sao dời
Chỉ là em với nửa nụ cười
Đã chôn chặt trong anh miền nhớ
Một trăm năm kẻ đi người ở
Phút chia ly trong khúc hát qua cầu
Rồi một ngày sông chẳng còn sâu
Núi mòn mỏi không còn là núi
Trăng cũng già leo lét những mùa trăng
Tre sắp tàn mà chửa thấy mọc măng
Gừng chẳng còn cay muối cũng không còn mặn
Thì em nhé đừng bâng khuâng , hờn giận
Đón hạt mưa rơi khỏi sa xuống ruộng lầy
Hãy nâng niu những chồi búp trên cây
Như ký ức của những ngày thơ daị
Nếu kiếp sau em có đi tìm lại
Sẽ gặp dấu chân anh đưa tiễn cái dịu dàng ...
H-T-N
27/9/2020
{{item.Body}}
{{item.Title}} - {{item.CreatedDate}} |
{{sitem.Title}} - {{sitem.CreatedDate}}
Viết bình luận
Bạn đọc vui lòng gõ chữ có dấu, góp ý có tính văn hóa, xây dựng và chịu trách nhiệm về ý kiến của mình. Nội dung góp ý của bạn đọc được đăng tải là do Ban Biên tập tôn trọng dư luận xã hội, nhưng đó không phải là quan điểm của Tạp chí điện tử Văn hiến Việt Nam.